Người lái đò thầm lặng
Thầm lặng những "chuyến đò không tên"
Cô trăn trở với bao "người khách lạ"
Học trò cô mỗi người đi một ngả
Mỗi bàn tay xây đắp một công trình
Cô thấy không khi mỗi buổi bình minh,
Sau đó là ánh hồng rạng rỡ,
Chính cô mang ánh hồng sớm đỏ
Ban tặng cho chúng em
Ánh hồng cô những tri thức không tên
Theo chúng em đến mọi miền đất lạ
Lòng cô mênh mông quá !
Khi cô luôn trở trăn về những nẻo vào đời
Em mang trong tim niềm kiêu hãnh ngọt lời
Vì được làm "khách lạ" trong chuyến đò không tên năm ấy
Trong sâu thẳm vẫn vang lời cô dạy:
"Em hãy đi bất cứ đâu khi tổ quốc cần..."
Ngày 20 tháng 11 đến gần
Em - một người "khách lạ" trong chuyến đò dạo ấy
Xin thành kính chúc cô,người đưa đò vĩ đại
Còn cuộc sống là còn cô mãi mãi
Người giáo viên của hôm nay và của cả mai sau
(sưu tầm)
Thầm lặng những "chuyến đò không tên"
Cô trăn trở với bao "người khách lạ"
Học trò cô mỗi người đi một ngả
Mỗi bàn tay xây đắp một công trình
Cô thấy không khi mỗi buổi bình minh,
Sau đó là ánh hồng rạng rỡ,
Chính cô mang ánh hồng sớm đỏ
Ban tặng cho chúng em
Ánh hồng cô những tri thức không tên
Theo chúng em đến mọi miền đất lạ
Lòng cô mênh mông quá !
Khi cô luôn trở trăn về những nẻo vào đời
Em mang trong tim niềm kiêu hãnh ngọt lời
Vì được làm "khách lạ" trong chuyến đò không tên năm ấy
Trong sâu thẳm vẫn vang lời cô dạy:
"Em hãy đi bất cứ đâu khi tổ quốc cần..."
Ngày 20 tháng 11 đến gần
Em - một người "khách lạ" trong chuyến đò dạo ấy
Xin thành kính chúc cô,người đưa đò vĩ đại
Còn cuộc sống là còn cô mãi mãi
Người giáo viên của hôm nay và của cả mai sau
NGƯỜI LÁI ĐÒ TRÊN DÒNG ĐỜI
Một dòng đời - một dòng sông
Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải có đò
Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa ...
Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải có đò
Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa ...
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu con gửi lại người cha thương
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu con gửi lại người cha thương
Con đò mộc - mái đầu sương
Theo con đi khắp muôn phương mai này
Khúc sông ấy vẫn ngày ngày
Thầy đưa những chuyến đò đầy qua sông...
Theo con đi khắp muôn phương mai này
Khúc sông ấy vẫn ngày ngày
Thầy đưa những chuyến đò đầy qua sông...
(Sưu tầm)
THẦY ƠI
Con về tìm tiếng: - Thưa thầy
Rơi trong trường cũ trắng ngày rộn mưa
Lớp đêm... quơ đuốc lá dừa
Tóc thầy chưa bạc, đò chưa ghé bờ
Con về chạm mặt tuổi thơRơi trong trường cũ trắng ngày rộn mưa
Lớp đêm... quơ đuốc lá dừa
Tóc thầy chưa bạc, đò chưa ghé bờ
Thưa thầy mưa nắng thờ ơ tuổi già
Nhịp cầu lắt lẻo đường xa
Bậc thang con với, nương qua tay thầy
Con về gặp lại cấp hai
Sân trường sứ trắng khóc thầy gió rung
Còn nghe hoa cỏ dấu chân
Giọng thầy trầm ấm nở từng hạt gieo .
(Sưu tầm)
NGHĨ VỀ THẦY
Con
đứng nhìn dòng sông trôi êm
Nắng rớt xuống hoàng hôn trên mặt nước
Xa xa, bóng một con đò giữa dòng nước ngược
Thấp thoáng chao nghiêng...
Khiến con chạnh nhớ về Người
và câu chuyện năm xưa ...
Nắng rớt xuống hoàng hôn trên mặt nước
Xa xa, bóng một con đò giữa dòng nước ngược
Thấp thoáng chao nghiêng...
Khiến con chạnh nhớ về Người
và câu chuyện năm xưa ...
Chuyện
một con đò dầm dãi nắng mưa
Lặng lẽ chở từng dòng người xuôi ngược
Khách sang sông tiếp hành trình phía trước
Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò ?
Câu chuyện năm xưa nhưng mãi đến bây giờ
Con muốn hiểu, thầy ơi - người đưa đò vĩ đại
Con đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy
Trên chuyến đò của thầy chở nặng yêu thương .
Lặng lẽ chở từng dòng người xuôi ngược
Khách sang sông tiếp hành trình phía trước
Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò ?
Câu chuyện năm xưa nhưng mãi đến bây giờ
Con muốn hiểu, thầy ơi - người đưa đò vĩ đại
Con đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy
Trên chuyến đò của thầy chở nặng yêu thương .
(Sưu tầm)
Ca dao tục ngũ lòng biết ơn thầy cô
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa
Cả làng có một thầy đồ
Dạy học thì ít, bắt cua thì nhiều
Thương thầy, trò cũng muốn theo
Trò sợ thầy nghèo bán cả trò đi
Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy
Bồng bồng mẹ bế con sang
Đò dọc quan cấm đò ngang không chèo
Muốn sang thì bắt cầu kiều
Muốn con hay chữ, thì yêu lấy thầy!
Con ơi ham học chớ đùa
Bữa mô ngày Tết thỉnh bùa thầy đeo
Con cậu cậu nuôi thầy cho
Cháu cậu, cậu bắt chăn bò chăn trâu
Có bản khác: Con cậu cho học nho
Con chim chích choè
Nó đậu cành chanh
Tôi ném hòn sành
Nó quay lông lốc
Tôi làm một chốc
Được ba mâm đầy
Ông thầy ăn một
Bà cốt ăn hai
Cái thủ (đầu), cái tai
Tôi đem (Đem về) biếu chúa
Chúa hỏi thịt gì
Thịt Con chim chích chòe…
Xem bài Chọi chim Choị Chim
Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh
Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa
Cả làng có một thầy đồ
Dạy học thì ít, bắt cua thì nhiều
Thương thầy, trò cũng muốn theo
Trò sợ thầy nghèo bán cả trò đi
Bẻ lau làm viết chép văn
Âu Dương có mẹ dạy răn như thầy
Bồng bồng mẹ bế con sang
Đò dọc quan cấm đò ngang không chèo
Muốn sang thì bắt cầu kiều
Muốn con hay chữ, thì yêu lấy thầy!
Con ơi ham học chớ đùa
Bữa mô ngày Tết thỉnh bùa thầy đeo
Con cậu cậu nuôi thầy cho
Cháu cậu, cậu bắt chăn bò chăn trâu
Có bản khác: Con cậu cho học nho
Con chim chích choè
Nó đậu cành chanh
Tôi ném hòn sành
Nó quay lông lốc
Tôi làm một chốc
Được ba mâm đầy
Ông thầy ăn một
Bà cốt ăn hai
Cái thủ (đầu), cái tai
Tôi đem (Đem về) biếu chúa
Chúa hỏi thịt gì
Thịt Con chim chích chòe…
Xem bài Chọi chim Choị Chim
Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Gắng công mà học có ngày thành danh
Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao
.....
Những "người lái đò" đưa thế hệ trẻ "cập bến" tương lai
Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành , thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn . Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha , người mẹ thứ hai.
Thầy cô - hai chữ thiêng liêng mà chỉ có những học sinh đủ tư cách mới được phép gọi. Họ là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em . Mọi người vẫn thường nói thầy cô là người lái đò cho học sinh .....
Láy đò
Ngày 20/11 ngày nhà giáo Việt Nam, một ngày lê dành riêng cho những người làm thầy, cô giáo nhưng không sao hiểu mỗi năm đến ngày này, lòng tôi lại cảm thấy bồi hồi, xao xuyến, chắc có lể đó là lúc mà mỗi người học sinh cần phải ghi nhớ lại công ơn của “người thầy”!
.......
LỜI CỦA THẦY
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
..........
Người mẹ thứ hai
Tuổi thơ của tôi không được đủ đầy như bao đứa trẻ khác. Vừa sinh ra đã không được thấy mặt ông bà nội, ngoại. Lên sáu tuổi, mẹ tôi qua đời vì bạo bệnh. Nhà đông anh em, cha lại phải đi làm xa, năm anh chị em sống bao bọc lấy nhau, cùng bảo ban nhau trong cuộc sống. Khó khăn, thiếu thốn là vậy nhưng chị em tôi luôn là tấm gương điển hình dẫn đầu trong lớp và trong trường về thành tích học tập. Đó là nhờ công dạy bảo của cha, nhưng cũng là nhờ các thầy, cô giáo luôn tận tâm chỉ bảo. Với tôi, suốt cuộc đời này, dẫu có đi đâu về đâu, tôi cũng không bao giờ quên được cô Lịch – cô giáo chủ nhiệm lớp 3 của tôi hồi ấy – người mẹ hiền thứ hai đã chắp cánh ước mơ cho tôi ngay từ những ngày thơ ấu.
............
Bài thơ" Thầy và chuyến đò xưa"
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
................
Bài thơ "Những lời thầy trong tim con"
Con cám ơn thầy bài học hôm nay
Cho con hiểu cuộc đời là lẽ sống
Con người sống luôn phải biết hy vọng
Và vươn lên tìm hạnh phúc ngày mai.
...........Cho con hiểu cuộc đời là lẽ sống
Con người sống luôn phải biết hy vọng
Và vươn lên tìm hạnh phúc ngày mai.
-Bài thơ tặng thầy
Vào phút chót của giờ học cuối
- "Các con yên nghe thầy nói vài lời".
Con tự hỏi có điều gì vậy nhỉ ?
Mà trông thầy thoáng nét trầm tư .
Và giọng thầy cất lên như mọi khi,
Nhưng hơn nữa, có gì như trầm lắng.
..........
-Mẫu truyện "chút kỷ niệm về thầy
CHÚT KỶ NIỆM VỀ THẦY Kỷ niệm, cũng giống như những phím đàn - khi chạm tay vào, âm thanh sẽ ngân lên, nhưng không phải lúc nào cũng tuyệt vời, mà có cái hay, cái dở, cái muốn nhớ, cái lại thích xóa đi. .................
- Bài thơ "Bụi Phấn"
Nay đã xa rồi yêu dấu ơi
Nhớ thầy cô nhớ....đến chơi vơi
Trường xưa cánh phượng ngày nao đã
Dõi theo ta để nghẹn muôn lời
........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét